– Ông ơi ! ông muốn mần chi
Ba giờ sáng thức mần gì vậy ông?
Điện thoại ông cặp bên hông
Rón ra rón rén đi vòng ra hiên
Để tui lạnh lẽo một mình
Cô đơn gối chiếc, dám phiền ai đâu !
Khóc cho thân phận âu sầu
Còn ông đi nhắn mấy câu ân tình
Cho cô bồ trẻ đẹp xinh !…
– Bà ơi ! tui đâu có nỡ vô tình
Bỏ bà nằm có một mình bơ vơ
Bởi tui quá thích bài thơ
“Tình già hai đứa” làm ngơ ngẩn lòng
Tui đâu dám ở lại phòng
Sợ không kềm được tơ hồng “gọi” thương !…
Nên tui phải bước khỏi giường
Bà không thông cảm còn buồn vu vơ !
Tui đâu có nỡ thờ ơ
Cùng người chăn gối để mơ em nào.
Từ nay xin hứa cùng nhau
Tui, bà hủ hỉ ngọt ngào sẻ chia !
– Ông nè ! tui hiểu ai kia
Giờ tui hết giận, ông dìa với tui
Tụi mình vui vẻ có đôi
Cho dù tóc bạc, da mồi vẫn thương !…